Thế Xuân-Thu đã đến giờ chuyển bước,
Ðã đến ngày phục-quốc, Quốc-dân ơi !
Ðứng lên mau, đòi hỏi quyền làm người,
Ðòi quyền sống, sống tự-do dân-chủ...
Nam-quốc sơn-hà, dân Nam cư-trú,
Người Việt-Nam làm chủ nước Nam ta,
Chủ-nghĩa ta là chủ nghĩa Sơn-Hà,
Không vay mượn, không phụng thờ ngoại-quốc.
Ta phải về, sẽ về bằng cửa trước,
Không uốn mình theo thủ-tục đầu tiên.
Không khom lưng nhịn-nhục cách ươn-hèn,
Ðể bọn cướp chực đè đầu bóp cổ...
Ðã đến lúc bạo-quyền kia phải đổ,
Ðã đến giờ giằng lại mảnh Giang-san.
Ta phải về đem no ấm bình-an,
Phục-dưỡng tinh-thần cho người chính-khí...
Ta phải về vững xây nền pháp trị
Mọi người dân một tiếng nói ngang nhau.
Mỗi người dân một lá phiếu đi bầu
Kẻ vì nước sẽ được dân chọn lựa.
Bè-lũ lưu-manh, bọn giương cờ đỏ,
Sẽ gửi sang quê-quán Mác-Lê-ninh.
Chủ-nghĩa nhục-nhằn, chủ-nghĩa giả-hình,
Ðem đốt hết, chung với mồ Hồ-tặc.
Ai thích gọi tên giặc già là Bác,
Xin mời sang thiên-đường-giả Mút-Cu.
Nơi quê-hương của những kẻ đui mù,
Thiên-đường đổ vẫn còn chưa sáng mắt...
Ta phải về... đem an lành chân-thật,
Ðem ấm-no thật-sự cho toàn-dân.
Ðã đến ngày đất nước phải canh-tân,
Không còn nữa những ao tù tăm-tối...
Ta phải về...nghe chăng, lời Sông-Núi,
Ðang âm-thầm, tha-thiết giục người dân
Hãy hào-hùng đứng ngay dậy, đấu-tranh,
Ðòi quyền sống, quyền Tự-do dân-tộc.
Ta phải về, về phụng-thờ Tổ-quốc,
Giúp dân ta xây dựng laị Quê-hương.
Ðưa Việt-Nam lên địa-vị phú-cường,
Ðể hãnh-diện như muôn nghìn thuở trước...
Nguyễn Tường-Vân
Saturday, May 16, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment